Công dụng của cửa là ngăn cách. Sử dụng cửa chỉ đơn giản là mở ra, đóng vào. Vậy mà, có những cái cửa, nó lại gắn trên mình những chức năng khác, mà nhiều khi ta không ngờ.
Chuyện kể, có anh chàng nghèo ở dưới miệt vườn, miền Tây Nam Bộ. Nhà anh mái lá, vách lá ai muốn vào nhà, cứ vạch lá vào cũng được. Đồ trong nhà chẳng có gì đáng kể, nhưng nhà cũng có một cánh cửa, bằng gỗ! Một hôm đang đi làm đồng, nghe nói nhà mình bị cháy. Anh vội vàng chạy về, việc đầu tiên là tìm cách kéo nhanh cánh cửa ra khỏi đám cháy. Hỏi tại sao anh lại cứu cánh cửa? Anh chỉ những hàng chữ chằng chịt phía sau cánh cửa. Thì ra, anh ghi lên đấy ngày sinh, ngày giỗ… của cha mẹ, ông bà. Mới hay phía sau cánh cửa lại là bảng “gia phả”, của một dòng họ!
Câu chuyện thứ hai. Chuyện của một người quen. Khi xây nhà, anh ta không theo thiết kế cửa của nhà chuyên môn, mà lại đến “thầy” xin kích thước cửa. Ông thầy tính toán kiểu gì đó, rồi giao cho anh một băng giấy, dài khoảng gần 40cm, có gạch mực từng đoạn. Và bảo, cứ làm cửa theo kích thước đó, nhân ra. Tùy cửa! Về nhà, có người cắc cớ bảo, thước lỗ ban có nhiều cung. Cung phú quý làm cho chú nhà giàu có, cung hoan lộ khiến chú nhà thăng quan tiến chức vậy anh lấy cung tốt cho cái gì? Nghe vậy vị chủ nhà ngớ người ra, chạy đến hỏi thầy đã cho mình kích thước theo cung gì? Thầy chỉ thủng thẳng hỏi lại: “Thực tâm anh muốn tốt về cái gì?” Ngẫm nghĩ sâu xa, ông mới bảo, ông mới bảo: “Bền nhất là đường con cái. Vậy xin thầy cho cái cung gì mà tốt cho con cái”. Thầy bèn cho một băng giấy khác cũng gạch gạch, xây nhà xong, mấy năm sau thấy con cái học hành chểnh mảng, vợ chồng cũng cơm không lành canh không ngọt. Một người khách đến chơi, nghe chủ nhà than thở mới lấy thước ra đo cửa và bảo: “Cửa nhà anh trúng cung đào hoa!?” Chồng đào hoa, vợ đào hoa, con gái cũng đào hoa, nên gia cảnh không lộn xộn mới là lạ!
Nghe chuyện của người quen, thực hư chẳng biết thế nào, nhưng cứ nhìn thấy cái thước sắt loại của thợ xây cắm trong tay, mới thấy thước “lỗ ban” bây giờ được ghi đầy đủ vào trong thước sắt? Có loại viết bằng chữ Hoa, chỉ thấy Tàu mới biết, có loại phiên âm ra từ Hán Việt. Anh chàng người quen ngậm ngùi “triết lý”: “Cái cửa quan trọng thật. Chỉ điểm sơ những từ cửa, đã thấy nó phong phú. Nào là cửa sống, cửa biển, cửa rừng, cửa nhà, cửa hiệu, cửa hàng, cửa trời, cửa phật, cửa thánh… Nào là cửa công, cửa quan, cửa quyền, cửa tử… Như tôi đây, bây giờ hết cửa rồi nên phải sửa cửa thôi!”
Mới nói đến chuyện “tâm linh” của cửa, đã lắm chuyện thế rồi, còn nói chuyện công dụng, hẳn còn có nhiều chuyện.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét